Nếu Thượng Đế là toàn năng, toàn trí, và giàu lòng thương xót, thì làm sao ngài lại có thể để sự dữ tồn tại trên thế gian? Mục đích thiêng liêng nào đằng sau những thiên tai như bệnh tật, động đất, và lũ lụt, hay những sự xấu luân lý như giết người, chiến tranh, và nghèo đói?
Đây là vấn đề được thần lý học thuộc thần học Thiên Chúa giáo nhắm đến, như trong phần mở đầu tác phẩm Thiên đường đã mất (1667) của nhà thơ Anh John Milton, để "minh chứng cho đường lối của Thượng Đế dành cho con người". Hầu hết các lập luận đều viện dẫn ý tưởng về ý chí tự do: Thượng Đế đã trao con người quyền tự do chọn lựa, và nếu họ chọn sự xấu luân lý, đó là trách nhiệm của họ. Đây là điều đã xảy ra với Adam và Eve, và "tội lỗi nguyên thủy" của họ là nguồn gốc của mọi sự xấu, về luân lý cũng như thiên tai, trong đó thiên tai là sự trừng phạt tội lỗi. Một lập luận khá khác biệt thì cho rằng điều lành và sự dữ tồn tại là để giúp con người trưởng thành, vươn đến sự hoàn thiện mà Thượng Đế đã sắp đặt.
-- Nguồn: Ian Crofton (2013) Tóm lược các tư tưởng lớn: 200 khái niệm làm thay đổi thế giới được diễn giải tức thì, Quercus.
-- Toàn bộ kiến thức phổ thông được tập hợp tại http://cstmind.blogspot.com/p/kien.html
-- Ảnh: http://s3.hubimg.com/u/6699882_f496.jpg
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét